Đặc biệt, người tạo dấu ấn, tiếng vang cho thương hiệu của Đoàn Nghệ thuật Cải lương Long An lúc bấy giờ là vợ chồng NSƯT Hữu Lộc - Ánh Hồng. NSƯT Hữu Lộc vừa là kép hát, vừa làm biên kịch, đạo diễn những vở diễn gây tiếng vang: Trà Hoa Nữ, Hoàng tử và tên ăn mày… Ông cũng là người góp phần ươm mầm tài năng, đào tạo lực lượng trẻ tại chỗ.
ĐĂNG NGUYÊN
Nữ nghệ sĩ Ánh Hồng chiếm giải Thanh Tâm 1962
đoàn Tây Ninh đến những 13 năm thì Ánh Hồng, Hữu Lộc về đoàn cải lương tỉnh Long An thời gian gần 10 năm.
Ánh Hồng có khả năng đảm nhiệm nhiều vai trò khác nhau, nhưng các loại tuồng nàng thích nhứt là Dã sử Việt Nam và La Mã. Sở trường của Ánh Hồng là các vai “đào lẳng + mùi”. Từ Tây Ninh đến Long An suốt hơn 2 thập niên hoạt động xa Sài Gòn, kế tiếp Ánh Hồng lại về đoàn Trà Vinh trông coi nghệ thuật của đoàn này. Giờ đây nàng luôn quan tâm đến lớp diễn viên trẻ của đoàn và sẵn sàng truyền lại các ngón nghề và những hiểu biết của mình để các em nắm bắt, học hỏi. Nàng luôn chuyển vai trò “phụ” của mình trong một vở diễn, thoát khỏi hiệu quả phụ, đưa hình tượng nhân vật trở thành gần gũi và đáng nhớ không kém các nhân vật quan trọng? Và đòi hỏi gì hơn khi mà với tư cách là một diễn viên, nàng chị không chỉ băn khoăn về vai diễn mà còn trăn trở nhiều về những điều kiện bảo đảm cho sự phát triển của sân khấu.
Thời gian và công việc một nghệ sĩ ở tỉnh luôn trông chờ là lên đường lưu diễn, phục vụ khán giả vùng sâu ở nông thôn. Theo Ánh Hồng đó là những giây phút thiêng liêng và hành phúc nhất của người nghệ sĩ sân khấu. Bởi ở đó mình có được niềm vui nghề nghiệp bên cạnh đồng nghiệp và khán giả. Chính vì thế nàng đã vượt qua bao cực nhọc, vất vả và có khi bệnh nặng cũng vẫn đến với sân khấu để cùng đồng nghiệp mang niềm vui cho bà con khán giả khắp nơi. Đồng nghiệp có người cứ tưởng Ánh Hồng “tha phương” chỉ vì “cầu thực”.
Đoàn Ánh Hồng thường xuyên đi biểu diễn ở nông thôn để phục vụ bà con, khán gia vùng sâu. Dù trong hoàn cảnh nào, đoàn vẫn giữ được lịch diễn thường xuyên và đã đặt chân đến hầu hết các địa danh, kể cả những nơi xa xôi, hẻo lánh nhứt của tỉnh Trà Vinh, với những đêm diễn ngoài trời, trên những sân khấu dựng tạm. Anh chị em dù trong những đêm mưa với mức doanh thu thấp nhứt, vẫn không ngừng tiếng ca, tiếng hát.
Ánh Hồng có một sở thích khác lạ là ưa xem đã banh, cô thể nói là say mê xem môn thể thao nầy. Một kỷ niệm vui trong đời học sinh mà Ánh Hồng còn nhớ là khi đoàn cầu Pérou qua Sài Gòn. Lúc ấy Ánh Hồng còn đang theo học trường Gia Long. Nàng đã “cúp cua” trốn đi xem đá banh để hôm sau vào lớp lãnh phạt! Khi xem, thấy cầu thủ nhà bị chèn ép trái luật thể thao, Ánh Hồng đã hăng hái đứng lên gào to những lời phản đối đoàn cầu khách. Lẽ dĩ nhiên “người đẹp nỗi giận” thì khán giả chung quanh hưởng ứng ghê lắm. Có một lần Ánh Hồng say mê theo dõi cuộc tranh giải Túc Cầu Á Châu qua máy truyền thanh đến nỗi trễ cả giờ làm tuồng.
Ngành Mai,
Mời quý vị tiếp tục theo dõi trong phần âm thanh Vở vọng cổ Hằng Nga – Hậu Nghệ của Viễn Châu. Ánh Hồng – Thanh Hải trình bày.
Nguồn tin: tcgd theo SGGP - RFA
Ý kiến bạn đọc
Những tin mới hơn
Những tin cũ hơn